#91 bài thơ về tình bạn tuổi học trò hay, đong đầy cảm xúc

Thơ về tình bạn tuổi học trò, những bài thơ hay, đong đầy kỉ niệm. Tuổi học trò hồn nhiên,tinh nghịch với những kỉ niệm bên thằng bạn thân,cô bạn tri kỉ hay kỉ niệm cùng những người bạn cùng lớp,cùng trường. Những kỉ niệm đó sẽ mai không phai,theo ta cùng năm tháng. Cùng chia sẻ chùm thơ hay sau đây để sống lại với tuổi học trò mơ mộng bạn nhé !

Nội Dung Bài Viết

Chùm thơ về tình bạn tuổi học trò hay nhất

Thơ về tình bạn tuổi học trò hay nhất sẽ mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Nó sẽ đưa bạn sống lại những kỉ niệm trong sáng,ngây thơ,khó phai mờ với những đứa bạn cùng trường,cùng lớp,những kỉ niệm thời cắp sách không thể nào quên.

Tình bạn

Tình nào đẹp bằng tình bằng hữu

Cùng sẻ chia vui thú-buồn đau

Nơi nào ta cũng có nhau

Bạn bè ta mãi gởi trao tâm tình

Bạn cứ gọi! khi mình thổn thức

Hay khi lòng bứt rứt không yên

Có ta bên bạn xua phiền

Khắc ghi bạn nhé nỗi niềm riêng tư

Bạn hãy gọi dẫu từ xa lắm

Ta sẵn sàng khóc đẫm cùng nhau

Sớt chia bao nỗi nghẹn ngào

Chỉ cần bạn được với bao khối sầu!

Bạn đừng vội gục đầu than trách

Bởi cuộc đời thử thách đắng cay

Bạn buồn tôi sẽ kề vai

Đừng bao giờ để bi ai tủi hờn

Bạn nhớ nhé…cô đơn ..hãy đến

Những bạn bè là bến yêu thương

Mãi luôn giúp bạn kiên cường

Xóa tan phiền não, sầu vương..giã từ!!

Năm tháng bạn bè 

Ta có trong năm tháng bạn bè

Trong lối mòn xưa cỏ rêu che

Nửa đời chìm nổi về bên bạn

Lại vui như chẳng nắng sương gì

Ta có trong năm tháng bạn bè

Mạ trong ngọn gió lạnh lùng khuya

Cha trong hạt cát đêm sao hiện

Và em trong đèo núi cách chia

Ta có trong năm tháng bạn bè

Niềm thương nỗi nhớ với say mê

Câu thơ thức đến canh gà muộn

Tóc bạc bên đèn đọc nhau nghe

Ta như sóng ấy dễ tan đi

Bạn là ghềnh đá dấu ta ghi

Những gì sâu thẳm ngoài vô tận

Đều có cho ta giữa bạn bè

Rét quá nên thơ không thể ngủ

Đốt lên ngọn lửa ấm lòng nhau

Ngoài kia sông nép vào bóng cỏ

Đêm lạnh vắt ngang tiếng còi tàu…

Gửi người áo trắng

( Thụy Thảo)

Một ngày thấy mình không còn muốn khóc?
Nỗi buồn xưa đã nhạt nhẽo quá rồi.. !
Chợt biết tình yêu không hẳn là biển rộng..!
Những gì một thời ta đau đớn khôn nguôi..!

Một ngày thấy mình cười sao khó quá?
Tán phượng xanh đã đổ mấy lá vàng..
Có những người chưa bao giờ gặp lại..
Kể từ bãi trường độ ấy- thu sáng..

Ta đã cất tà áo dài ngày nọ
Cả những câu thơ biết khóc biết cười
Cả một thời không biết mình trẻ dại
Trong trẻo vui đùa mười tám đôi mươi..

Cả tình yêu, tà áo dài, tán phượng..
Ta ngỡ sẽ theo chân đến suốt cuộc đời
Câu thơ biết cái năm mười chín tuổi
Hai mốt rồi đã biết chỉ thơ thôi..

Ta chẳng gửi lại bài thơ áo trắng
Nỗi buồn ngây ngô cũng hóa đá lâu rồi
Chỉ còn tán phượng bên đường hoài đứng đợi.
Những tà áo dài mười tám, đôi mươi..

Sân trường thuở mười sáu

( NGUYỄN THÁI DƯƠNG)

Hoa phượng tàn, xác phượng rụng ngẩn ngơ
Thảng thốt tiếng ve rơi chiều lặng gió
Ba mươi tuổi lòng bỗng quay quắt nhớ
Về sân trường thuở mười sáu mười lăm

Nơi tàng cây xao xác lá bâng khuâng
Ta đứng dưới cơn mưa chiều xa vắng
Người con gái đi ngang nhìn lãng mạn
Nở nụ cười mới khó hiểu làm sao !

Nơi nằm ngoan những vạt cỏ ca dao
Ru đôi lứa ban trưa vào tình tự
Tuổi mười sáu riêng lòng ta lúc đó
Phải không em thầm kín đến dường nào

Ngày quen nhau đêm dằng dặc chiêm bao
Em hiển hiện, em chập chờn chiếc bóng
Hoa phượng nở bất ngờ hoa phượng rụng
Tiếng ve gần bất chợt hóa xa xôi

Ngẩn ngơ lòng vô cớ những buồn vui
Tập nhật ký dịu dàng dòng mực tím,
Từng trang viết bàng hoàng bao kỷ niệm
Về thân thương một mùa hạ đầu đời

Mười lăm năm vẫn tàng phượng ấy thôi
Và tiếng ve vẫn tiếng ve ngày cũ
Người bạn gái năm nào, giờ, có nhớ
Như lòng mình khi về lại trường xưa .

Còn mãi..

Tác giả: Hồng Liễu

Ngày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày
Bây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời…!
Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi…
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!
Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe… !
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!

Phượng mơ

(HÀ ĐÌNH NGUYÊN)

Nhánh phượng hồng rũ xuống
Đọng buồn trong mắt ai
Bàn tay nào luống cuống
Nắm vội một bàn tay

Xa nhau mấy mươi ngày
Hay sẽ không gặp lại
Tuổi học trò vụng dại
Chỉ còn một buổi nay
Rồi sân trường sẽ vắng
Những tà áo trắng bay
Gốc phượng nằm thinh lặng
Nhớ nhịp guốc vui tai
Trở mình trong trang vở
Vài chiếc lá thuộc bài
Dăm bài thơ dang dở
Một mối tình phôi thai
Dẫu ngày tháng tàn phai
Phượng hồng còn mơ mãi
Tuổi học trò dấu ái
Một thuở nào nồng say .

Hoài niệm

Tác giả: Hàn Phong Tử

Xào xạc lá vàng bay trong gió,
Sân trường vắng lặng tiếng đùa vui.
Mình tôi bước giữa sân trường cũ,
Nghe tiếng ve buồn gọi hè sang!
Nhặt cánh phượng rơi lòng xao xuyến,
Bâng khuâng nhớ lại kỷ niệm xưa!
Bóng dáng thầy cô cùng bạn học,
Giờ đây chẳng biết ở nơi nao?

Bạn bè ơi

Cái thời áo trắng mộng mơ 
Nhớ hoài cái thưở còn thơ đến trường 
Yêu sao tà áo thân thương 
Dịu dàng tha thướt vấn vương bên đời

Tung bay tà áo buông lơi 
Như làng mây trắng cùng trời thong dong 
Cái thời áo trắng phượng hồng 
Bâng khuâng nổi nhớ phiêu bồng dáng ai

Tình thơ chưa kịp trao tay 
Hạ ơi ! Tôi nhớ áo dài hôm nao
Sân trường áo trắng hôm nào 
Nhớ về nơi ấy dạt dào tình thương

Cái thời tôi mãi vấn vương 
Hạ cho tôi gởi lời thương tới người 
Cái thời áo trắng rạng ngời 
Hạ ơi tôi mãi nhớ người năm xưa …!

Thơ về tình bạn tuổi học trò đong đầy cảm xúc

Tình bạn tuổi học trò rất khác với thứ tình cảm khác, như tình thầy trò đó là cả một niềm kính trọng còn tình yêu tuổi học trò thì sẽ có sự nhớ nhung mang nét ngây thơ hồn nhiên trong sáng. Hãy cùng dành những tình cảm lắng đọng để thưởng thức những bài thơ lục bát, thơ về tình bạn tuổi học trò đong đầy cảm xúc dưới đây.

Cho một người hạ cũ

( Phạm Nhã Thu)

Ừ thôi, trả phía sân trường
Dấu chân hai đứa thuở dường như yêu
Tháng năm chiếc lá rơi vèo
Hoa bằng lăng cứ tím cheo leo lòng
Sau này còn nhớ hay không
Mắt người hôm ấy điếng hồn của ta
Trái tim ngơ ngác ngã ba
Chúng mình sau rốt vẫn là bạn thôi

Đi qua cảm xúc một thời
Mới hay thuở ấy có người thầm thương
Bây giờ hai đứa ra trường
Vô tình thôi, có chút vương vấn nào
Bằng lăng tím đến xa nhau
Câu thơ không gửi cũng nhàu vệt mong

Ngày cuối nghe tiếng trống trường
Nghe nôn nao cả con đường học tan
Hái về một đoá bằng lăng
Đinh đem tặng
Lại lặng thầm cho thôi
Người ở đây – mai xa rồi
Ngoảnh đầu mình giấu những lời dấu yêu
Một chiếc lá nữa rơi vèo
Thế là đã đủ để neo lòng mình…

Còn Mãi

.Tác giả: Hồng Liễu

Ngày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày
Bây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời…!
Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi…
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!
Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe… !
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!

Tình Bạn

(Thụy Anh)

Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng

Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ

Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…

Mình Và Cậu

(Huỳnh Minh Nhật)

Ta là bạn và suốt đời là bạn
Dẫu thời gian chan chứa mối duyên thừa
Mình và cậu đâu có những chiều mưa
Hay nhớ nhung khi gió thu vừa đến

Nếu cậu buồn mình sẽ ở cạnh bên
Đem cho cậu đôi ba lời chia sẻ
Với tấm lòng và một câu mắng nhẹ
Mạnh mẽ lên, không lẽ cứ khóc hoài

Mình với cậu chỉ có thể vậy thôi
Nếu tóc cậu gió vô tình làm rối
Mình sẽ mắng gió đi đâu mà vội
Rồi đôi tay cậu hãy vuốt tóc mềm

Mình với cậu sẽ chẳng có gì thêm
Ngoài tình bạn bao la không bờ bến
Lỡ cậu mệt hãy nhắn cho mình đến
Nhưng vai mình cậu không thể tựa lên

Cậu biết rồi mà sao cứ gọi tên
Trong giấc mơ chuyện yêu đương vô nghĩa
Mình là bạn đừng lạc trong cơn mộng
Nếu tặng hoa xin đừng tặng hoa hồng

Gửi bạn tôi

Tôi luôn nghĩ chúng ta là bạn

Thế nên tôi thường mạnh dạn nói ngay

Việc làm của bạn thế này

Thật là sai trái không hay chút nào

Tốt cho bạn mà sao chẳng hiểu

Chơi với nhau từ tiểu học mà

Khó khăn cứ việc nói ra

Bạn ơi tôi chẳng nề hà điều chi

Bạn hãy hiểu điều tôi nói ?

Đừng vội vàng đối chọi với nhau

Hãy nên xét lại từ đầu

Chuyện gì cũng có trước sau bạn à

Tôi luôn muốn ta sẽ mãi

Sống ở bên nhau như lái với thuyền

Dù cho sóng gió truân chuyên

Đôi ta vẫn cứ vẹn nguyên thâm tình.

Nhớ bạn

Tác giả: Hương Giang

Mình không gặp bạn hiền yêu dấu,

Hai đứa thân, từ thuở lớp ba.

Bây giờ bạn lấy chồng xa

Con thơ bận quá đôi ta khó gần.

Tôi khuya sớm chuyên cần làm việc

Và còn đang học miết bạn ơi

Về nhà mình chẳng nghỉ ngơi

Chồng con lo lắng đứng ngồi không yên.

Nhiều khi muốn hàn huyên một lúc

Nhưng quá xa bạn thức khuya cùng

Trên dòng lưu bút mình dùng

Viết lên nỗi nhớ ngày chung đến trường.

Kể sao hết tình thương ngày ấy

Bạn với tôi đều thấy niềm vui

Nụ cười luôn thắm trên môi

Đi đâu hai đứa sóng đôi chuyện trò.

Giờ xa bạn muốn cho gần lại

Để gặp nhau nhắc mãi tuổi thơ

Ngày xưa đôi bạn như mơ

Giờ đây xa cách mịt mờ nhớ nhung…

Ngày xưa hoa phượng

( HỒ THỤY MỸ HẠNH )

Bây giờ ai đã quên chưa ?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa Hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niệm không?
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao .

Đôi Bạn

(Tác giả: Trương Thị Anh)

Nhớ xưa áo trắng tinh khôi

Học tan ở lớp sóng đôi đi về

Đôi bạn hẹn ước cùng thề

Thi vào đại học ta về trường chung

Sắp ngày đại học trường xa

Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu

Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu

Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta

Còn tôi tiếp tục học xa

Đến khi về lại bạn đã hai con

Gặp nhau nước mắt nỉ non

Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên

Nhìn cảnh bạn cũng điền viên

Vui mừng hai đứa triền miên nói cười

Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi

Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.

Trên đây là chùm thơ về tình bạn tuổi học trò hay, đong đầy cảm xúc do giupban.com tổng hợp. Hi vọng bài viết đã mang lại cho bạn thêm nhiều xúc cản khó phai. Hãy dành vài phút lắng lòng chùm chùm thơ để sống lại với những tháng ngày mơ mộng của tuổi học trò khó phai bạn nhé !

Thơ Hay - Tags: