[Tuyển Tập] những câu thơ hay về cuộc sống tươi đẹp ý nghĩa nhất

Những câu thơ hay về cuộc sống tươi đẹp sẽ tiếp thêm nguồn năng lượng, giúp bạn luôn căng tràn nhiệt huyết, sự sống vượt qua mọi sóng gió để gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống, tình yêu.

Ngay dưới đây, chúng ta sẽ cùng nhau đọc và cảm nhận những vần thơ hay, ý nghĩa sâu sắc này nhé. Thông qua đó, bạn sẽ bộc lộ được cảm xúc của riêng mình đấy nhé.

Nội Dung Bài Viết

I. CHÙM thơ hay về cuộc sống lạc quan

Những câu thơ hay về cuộc sống lạc quan, yêu đời được nhiều người yêu thích, đặc biệt là các bạn trẻ khi đang còn nhiều khó khăn khi vừa mới bước vào đời. Cùng nhau cập nhật những câu thơ hay mà chúng tôi đã sưu tầm, mời các bạn cùng đọc nhé.

Yêu đời

(Huy Cận)
Em ơi! Dẫu sống trăm năm
Đến khi chết xuống, anh nằm không yên
Bởi đời đẹp quá đi, em!
Yêu rồi, yêu mãi, yêu thêm chẳng thừa
Yêu đời biết mấy cho bưa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!

Giản đơn chiếc áo mặc vào,
Cởi ra còn nhớ, huống bao năm trường
Yêu đời trong máu, trong xương
Lòng anh hạt muối đại dương bồi hồi
Quê anh cà nhút mặn mòi
Sinh anh muối mặn yêu đời, đó em….

Bài thơ yêu đời

NGUYỄN HỮU BÀO

Đêm qua mưa thật là to

Trăng sao ướt hết tối mò buồn ghê

Sáng nay trời vội trở về

Chiếu muôn tia nắng trên đê trong làng

Bầy chim mừng rỡ hót vang

Vườn hoa trước ngõ bướm vàng nhởn nhơ

Mẹ em phơi lụa hong tơ

Ngắm mây em viết bài thơ yêu đời

Nắng hòa mưa thuận khắp nơi

Em mơ em ước mọi người ấm no

Tuổi hai mươi:làm gì đây

(Tạ Quang Bửu)
Hai mươi năm nay, cơm ta ăn ta không đi cày,

Đường hầm và cầu ta không đắp không xây,

Hai mươi năm nay ta nhắm mắt ta đi theo thầy,

Chữ nghĩa dùi mài, đói kẻ khác, ta mâm đầy!

Khoan! Khoan dô khoan! Khoan dô khoan! Khoan dôôô… Khoan!

Non sông ai đắp, ai giữ gìn mới có ngày nay?

Nay ta hai mươi ta vác cuốc ta xin đi cày

Lam lũ bùn lầy với đất nước với dân này!

Tìm đường sống! Tìm đường sống! Tìm đường sống…!

Trời vừa sáng, tuổi hai mươi, đấ#t vẫn tươi! Máu anh hùng…!

Tìm đường sống…! Tìm đường sống…!

 Thành Công

(Ralph Waldo Emerson, 1803-1882)

Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiều
Được người đời kính trọng
Được con trẻ yêu mến
Được phê bình là ” tạm được”
Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội

Biết thưởng thức cái đẹp
Biết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;
Biết cống hiến hết mình
Để lại cho đời một cái gì tốt hơn
Ví như nuôi con cái nên người
Hoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươi
Hoặc xã hội được cái thiện;
Đã chơi say mê và cười thoải mái
Và ca hát vang lừng
Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơn
Vì mình đã làm đã sống…
Bạn ơi, như vậy là đã thành công!
(TS. Phùng Liên Đoàn dịch)

 Dòng Đời

(Thơ Đinh Văn Nhã)

Dòng đời lúc nổi lúc chìm
Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta
Lúc đời ngoạn mục thăng hoa
Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần
Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!
Lại có lúc sang đúng chiều chiều sai
Ngày mai lại đúng

Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ
Lại có lúc không biết sống đến mai
Mà dành củ khoai đến mốt
Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ
Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ

Cho nên muốn trọn kiếp người
Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền
Khổ công rèn luyện mới nên
Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.
Trôi vào bất tận biển Đông
Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

Thơ Tự Sự

(Nguyễn Quang Vũ)
Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng

Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai!

 Lẽ Sống

(Thơ Đặng Hải)
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đẹp xem ai quyết xây đời
Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm
Trần thế không nên sống ham chơi

Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ
Nghĩa tình cao cả với con người.

Bài Học Từ Cuộc Sống

Trong cuộc sống bao buồn vui, cay đắng
Cám ơn đời! Ta học được chữ khôn
Để bỗng thấy mình như thêm lớn
Trong gian nan, vất vả mới sinh tồn
Có thể nhận nhát dao còn ngơ ngác
Máu nhỏ ròng mới thấy biết mình đau
Dạy bài học, rằng ta luôn cảnh giác
Để lần kề, phải trông trước, nhìn sau
Đời nhiều mặt, muôn màu trong cuộc sống
Dạy cho ta học được ít nhiều điều
Được và mất, thấy mất nhiều hơn được
Nên bây giờ chẳng còn được bao nhiêu !
Xin cám ơn cuộc đời ta đang sống
Dạy cho ta học hỏi biết bao điều
Những vực thẳm và dây kia thòng lọng
Luôn chực chờ khi đợi bước chân xiêu !

Cuộc Đời Là Một Giấc Mơ

Cuộc đời là một giấc mơ
Là ngôi nhà tạm là bờ nghỉ chân
Là nơi hồn gởi xác thân
Là nơi hồn sẽ lìa trần thế gian
Là nơi cõi ảo mơ màng
Là nơi hơi thở khi tàn mới thôi
Là nơi cuối nẻo chân trời
Là nơi tạo kiếp luân hồi đổi thay

 Luật Đời Vay Trả

Cuộc đời vốn lắm đổi thay
Sống nay chưa biết ngày mai thế nào
Hãy nên đối xử với nhau
Sao cho xứng đáng biết bao tình người
Có vay có trả ai ơi
Giống như cuộc sống buồn vui khổ sầu
Luật đời nhân quả thâm sâu
Sẽ không bỏ xót nhân đâu chốn trần
Phật luôn khuyên bảo dạy rằng
Tích đức lập phật trong tâm con người

Thơ Ngắn Về Cuộc Sống

Nếu một mai, đường đời ta vấp ngã
Hãy nhìn lại, những gì chân bước qua
Rồi sẽ thấy, thất bại ở nơi ta
Làm lại nhé, sẽ thành công cuộc sống
Trên thế gian, có mấy ai chịu hiểu
Có cảm thông, rồi mới có yêu thương
Hai suy nghĩ, khi bức tường ngăn cách
Không chan hoà, thì cách trở muôn phương
Khi con người, xem mình là tất cả
Cuộc sống đời, dẫm nát khi chân qua
Sống ích kỷ, tình thương không chan hoà
Thì cô độc, sống hiu quạnh mình ta
Hãy yêu thương, cuộc sống ngày hôm nay
Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày
Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải sống
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.

II. TẬP thơ về cuộc sống vui vẻ ý nghĩa

Những bài thơ về cuộc sống vui vẻ sẽ tiếp thêm hương vị, giúp bạn luôn hừng hực khí thế, lòng nhiệt huyết để bước vào đời. Cuộc sống vui vẻ sẽ giúp bạn xua tan đi mọi vất vả, căng thẳng hằng ngày đẻ nở nụ cười thật tươi để đón chào mỗi ngày mới.

Ta cứ cười – Nguyễn Hưng

Trong nhân thế chỉ đôi lần ta khóc
Khi chào đời khó nhọc mẹ khai sinh
Lúc song thân tạ thế khuất ánh nhìn
Rồi sẽ sống vì mình mà nở nụ

Cười chua chát dù tim nhàu héo rũ
Cho vui lòng bạn hữu với anh em
Cười mỉm chi trước kỳ thị pha dèm
Ngẩng cao đầu mặc ai xem chướng mắt

Cười khoan dung với những người không thật
Sống hai lòng ngoài mặt giả nghĩa nhân
Cười thứ tha cho những kẻ bất phân
Trộn gia vị mấy lần thêm mắm muối

Cười cay đắng cho chợ đời nữa buổi
Nhiều sắc màu đá cuội lẫn vàng thau
Cười hả hê cho cuộc sống lao đao
Đem thật giả nặn nhàu sai đen trắng

Cười chê chán lòng hờn ghen oán hận
Trước nhu mì sau vạch sẵn mưu mô
Giấu giận hờn sau làn nước mắt khô
Ta vẫn cứ trầm trồ cười nghiêng ngã.

Quên lãng – Thanh Hiếu

Hãy rũ bỏ những ngày đau khổ
Đến tương lai rạng rỡ nụ cười
Bình minh tỏa sáng muôn nơi
Sống sao cho thỏa ơn trời ban cho

Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra

Nếu đã chót sa đà lầm lỗi
Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn
Bỏ qua không tính thiệt hơn
Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi

Xin đừng khóc vì sai lầm nữa
Một ngày gần cánh cửa rạng ngời
Kinh nghiệm ta có trong đời
Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần

Quên quá khứ làm thân hiện tại
Bao niềm vui sao phải đau buồn
Nước kia đâu có cạn nguồn
Đời người ta hãy luôn luôn mỉm cười.

Suy ngẫm – Nguyễn Thị Thắm

Làm người phải sống thẳng ngay
Đừng như con bướm đậu bay vô tình.
Sống sao thật với lòng mình
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.

Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi
Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền
Nó như sợi chỉ nhân duyên
Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.

Dối người người sẽ dối ta
Thế nên hãy sống thật thà thì hơn
Đừng như con cá thờn bơn
Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.

Giản đơn – An Nhiên

Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si

Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi

Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu

Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao …

Đời người đâu mấy lần vui – Tùng Trần

Kiếp con người mỏng manh như là gió
Sống trên đời có được mấy lần vui
Sao phải đau mà không thể mĩm cười
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ

Nếu có thể sao ta không làm thử
Để tâm hồn khắc hai chữ bình an
Cho đôi chân buớc thanh thản nhẹ nhàng
Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi

Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi
Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn
Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn
Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo

Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão
Sống chỉ cần chốn nương náo mà thôi
Được cơm no áo ấm cũng vui rồi
Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhở

Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ
Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô
Hãy giữ gìn trân trọng mến thuơng nhau
Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.

Sống – Tùng Trần

Sống phải biết trân trọng từng giây phút
Bởi hững hờ trong chốc lát mà thôi
Sẽ để ta ân hận cả cuộc đời
Mọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩa

Sống phải biết quan tâm và san sẻ
Bỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thường
Mở tấm lòng cho nhận những tình thương
Và đứng lên kiêng cường khi gục ngã

Sống phải biết mình cần chi vội vã
Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn
Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn
Để nụ cười ung dung cùng thực tại

Sống phải biết không gì là e ngại
Cứ thật lòng đừng dối gạt lừa ai
Sống hôm nay nào biết được ngày mai
Tuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tận

Sống phải biết còn bao người lận đận
Nên khổ sầu đừng khóc hận oán than
Chớ so bì người khó kẻ giàu sang
Không cần cù nào ai mang ban tặng

Sống phải biết để tâm hồn bình lặng
Được ấm no là may mắn hơn người
Hãy mỉm cười thay nước mắt ai ơi
Nghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.

Bình Yên – Hữu Thỉnh

Ngõ ôm chèo theo sông
Lại ngược lên với suối
Bắt đầu là bóng núi
Vô cùng như mắt em

Gió níu gió lặng im
Thế là trời để ngỏ
Cho ta đến với mình
Trong thầm thì tiếng cỏ

Anh muốn bế cả chiều
Hôn lên ngày gặp mặt
Tình đầy trăng vẫn khuyết
Em xanh ngày đang xanh

Những chùm quả bình yên
Rời xuống triền núi vắng
Trời muốn nói câu gì
Ngó ta Rồi im lặng!…

Ngỡ Như Bình Yên – Bình Nguyên Trang

Bình yên ngày em xa anh
Gió thổi hút triền cát lỏng
Cái vẫy tay hoà vào sóng
Miên man chờ đợi quên rồi

Và em không khóc đấy thôi
Dửng dưng như là xa lạ
Những lời chúc dài nghiêng ngả
Níu nhau tìm chút chân thành

Thế rồi phía ấy là anh
Tình yêu hoá thành ký ức
Ngọt ngào xưa giờ bỗng lạnh
Nhớ nhau chỉ để tiếc thầm

Thế rồi em cũng sẽ quên
Ném anh về xa xôi lắm
Buồn rơi tận cùng sâu thẳm
Tưởng rằng chốn ấy bình yên

Và thương ngày ta chia tay
Buồn vui đuổi tìm ta mãi
Nguyện cầu bình yên trở lại
Nghe tim tựa sóng cồn cào.

Bình Yên – Huy Cận

Thời khắc đang đi nhịp thái bình
Dịu dàng gió nhạt thổi mây xanh
Hàng cây mở ngọn kêu chim đến
Hạnh phúc xem như chuyện đã đành

Lẩn cụm hoa trời rơi dáng bướm
Nỡ chen hoa lá tiếng vành khuyên
Ngoài đường buổi sáng thơm hương mới
Thú sống thơm mùi cỏ mới lên

Kia treo trái mộng trĩu cây đời
Ngang với tầm tay ngắn của người
Nhưng múa vu vơ tay đã mỏi
Ê chề đời thoảng vị cơm ôi…

Em Đi Tìm Bình Yên – Vũ Thị Minh Nguyệt

Em đi tìm bình yên nơi con sóng biển xa
Có gì xôn xao trong cỏ cây hoa lá
Em đi tìm bình yên khi anh thành xa lạ
Ngắm anh giận buồn, bão tố lặng lẽ qua

Em đi tìm bình yên nơi gió mùa xa
Gió nói với em lời anh trầm lắng
Mây nói với em anh là ngày ngọt nắng
Là sao trời, là nhung nhớ dịu êm

Trăng dịu hiền dát bạc giữa trời đêm
Thì thầm với em anh là bình yên đấy
Anh là mùa thu xôn xao đến vậy
Anh là rượu nồng, em lỡ uống rồi say…

Em lặng ngồi, chợt thấy mắt mình cay
Em đi tìm bình yên trong khung trời bỏ ngỏ
Em đi tìm bình yên trong bão tố
Để cồn cào thương nhớ hướng về anh!

Ngày Bình Yên – Y Mai

Đón em là chim chích
Về xây lại vườn hồng
Phía chân trời mây trắng
Bay tìm em, phải không?

Đón em là hoa sứ
Ngan ngát dưới mặt trời
Bình minh thơm nắng mới
Theo anh về đấy thôi

Anh sẽ là vòng nôi
Đỡ dùm em giấc ngủ
Em mềm như lá cỏ
Uống giọt nắng đầu tiên

Ngày bình yên bình yên
Hoa dầu bay đầy ngõ
Mùa bình yên gõ cửa
Em ngồi nơi gió lùa
Lòng lạnh run như lửa
Anh về theo bóng mưa

III. Chọn Lọc những bài thơ hay về cuộc sống vô thường

Gửi tặng bạn chùm bài thơ hay về cuộc sống vô thường ý nghĩa sâu sắc nhất. Những bài thơ hay này giúp bạn luôn tĩnh tâm để đối mặt với mọi việc trong cuộc sống. Cùng đọc và thấu hiểu những thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm nhé.

Vô thường

Thơ: Bách Tùng Vũ

Cõi hồng trần ngàn lần rơi lệ
Kiếp luân hồi mặc kệ chúng sinh
Bao hương linh thác khóc đòi về
Hồn não nề nhớ nhà da diết.

Dẫu đã biết Vô thường là thế
Chẳng có ai không thể ra đi
Vẫn sầu bi trăm ngàn ai oán
Tiếc trần gian một thuở đam mê.

Ai rồi cũng sẽ về thiên cổ
Dù giàu sang hay khổ một đời
Nước mắt rơi khi hồn lìa xác
Chỉ còn là cát bụi hư vô.

Dù chết oan hay mồ vô chủ
Sẽ luân hồi khi ngủ đã say
Sông Vong Xuyên chờ ngày trên bến
Cầu Nại Hà dẫn đến đầu thai.

Hỏi trần gian có ai sống mãi
Ai chắc mình không trải tử sinh
Bao vong linh xa lìa cõi thế
Có trở về thân xác nguyên trinh ?

Ai rồi cũng tử, sinh phải nhận
Dẫu sang giàu hay phận vất vơ
Trăm đường tơ trở về một cõi
Vô Thường rồi…thoát khỏi… Sầu bi.

Đời vốn vô thường

Thơ: Tùng Trần

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng

Được ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy

Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩy
Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu
Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu
Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội

Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗi
Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân
Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nức

Chuyện tử sanh mãi luôn là định luật
Đời vô thường sự thật chẳng thể thay
Là con người thì ai cũng như ai
Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.

Vô thường

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Ngồi nghe hạt bụi vô thường
chạm nhau trên những nẻo đường… lao xao
hạt nào lỡ vướng ta đau
hạt nào lấp lánh sắc màu phù hư!

Lẽ nào ta ngộ nhận ư!?
mà sao ngồi đó trầm tư một mình
vui buồn giữa cuộc nhân sinh
cố an nhiên bước giữa nghìn chông chênh

Ngồi nhìn thế cuộc mông mênh
thời gian bao cuộc nhớ quên, khóc cười
ta như đứa trẻ biếng lười
đang hồi mơ lại một thời đã xa!

giữ ta… mãi mãi là ta
bước đi trên cuộc trầm kha chân tình
trần gian hữu sắc, hữu hình
chỉ mong hạnh phúc, an bình là vui!

Vô thường

Thơ: Nguyễn Hưng

Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ
Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường
Thì thân này đã mang phận lữ thứ
Có sá gì dấn bước chốn phong sương.

Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu
Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi
Thì mai đây vẫn một nấm đất bầu

Cứ an nhiên vì đời là cõi tạm
Thác là về nơi cội kiếp lai sinh
Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ
Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.

Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió
Sắc là không ta ngạo với đất trời
Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ
Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.

Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế
Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường
Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc
Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.

Vô thường

Thơ: Phú Sĩ

Vô thường một cõi hư không
Trầm luân một thuở bụi hồng nhân gian
Nguyện lòng thanh khiết mây ngàn
Thảnh thơi trải rộng thênh thang ân tình

Dãi dầu một kiếp ba sinh
Nẻo đường lạc bước linh đinh nỗi sầu
Tình đời nợ trả cho nhau
Đời vui ngắn ngủi với bao muộn phiền

Bốn mùa trời đất luân phiên
Chòng chành sóng nước lạc miền yêu thương
Nhân sinh lắm nỗi đoạn trường
Đìu hiu gió lạnh nghiệp đường còn đây

Trời chiều bóng ngả về tây
Tim côi gồng gánh đắng cay trăm bề
Lợi danh một thuở đê mê
Nghĩa tình một thuở não nề người ơi

Vô thường một cõi chơi vơi
Kẻ mong ra khỏi người chơi bước vào
Cuộc đời còn lắm lao đao
Hãy dành tốt đẹp ngọt ngào mà thôi.

Hành trang vô thường

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời cứ ngỡ giấc mơ
Đến khi nhìn lại, một đời phù vân
Trần gian nơi chốn nợ nần
Nợ tình nợ nghĩa, bao lần trả vay
Sanh ra tay trắng bàn tay
Đến khi khuất bóng, chẳng thay đổi dời
Ngỡ rằng đời giống trò chơi
Thắng thua thành bại, một thời đã qua
Bỗng nhiên ta gặp lại ta
Chỉ là chiếc bóng, chiều tà thế gian
Đời người hết hợp lại tan
Lợi danh quyền tước, hành trang vô thường
Cuộc đời đừng mãi vấn vương
Trả về cho đất, đoạn trường bi ai.

Nếu đã là quá khứ
Hãy tha thứ cho nhau
Tất cả những niềm đau
Hãy cho vào quên lãng

Niềm đau thời dĩ vãng
Là vật cản đường đời
Cuộc đời muốn thảnh thơi
Hãy xa rời quá khứ

Cuộc đời là phép thử
Ta phải tự đi qua
Không ai thay ta cả
Thành bại ở nơi ta

Hãy học cách vị tha
Đau khổ sẽ rời xa
Yêu thương lấy tất cả
Hạnh phúc sẽ nở hoa.

Thế gian vô thường

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời như áng mây trôi
Ngàn năm nhân thế đắng môi lệ sầu
Đời người sống được bao lâu
Trăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờ

Đời người như giấc ngủ mơ
Biệt ly không hẹn không chờ đợi ai
Sắc kia thắm đẹp cũng phai
Có ai giữ mãi tiền tài bền lâu

Đời người đi mãi về đâu
Vô thường chi phối âu sầu thế gian
Cuộc đời có hợp có tan
Hỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm

Quay về sống với chân tâm
Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
Con người sống để yêu thương
Mĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.

Hy vọng với những câu thơ hay về cuộc sống tươi đẹp trên đây sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc thú vị, giúp bạn luôn tự tin, mạnh mẽ hơn khi đối mặt với mọi việc. Chúng tôi xin chúc quý độc giả luôn vui vẻ, hạnh phúc nhất. Thân ái.

Thơ Hay - Tags: