Chùm Thơ Viết Về Sài Gòn Hay Và Lãng Mạn Nhất Không Nên Bỏ Qua

Sài Gòn trong tôi đẹp lắm. Đẹp ở những cơn mưa chiều hối hả. Đẹp ở những quán cà phê ven đường rộn rã. Đẹp ở những con người nơi đây thân thiện dễ gần. Dầu chỉ mới đặt chân chớp nhoáng trong một chuyến đi chơi cùng lũ bạn. Nhưng khi trở về Thành Vinh bình dị là một nỗi khắc khoải bâng khuâng vô cùng. Có lẽ vậy mà những bài thơ về Sài Gòn luôn lãng mạn và đầy thân thương như thế.

Nếu như Hà Nội lưu luyến chân người đi là mùi hoa sữa nồng nàn, là cành bằng lăng tím biếc, là mặt hồ gươm im lìm dưới tán cây xanh. Huế lại đẹp dịu dàng như một cô gái đôi mươi bẽn lẽn làm duyên. Thì Sài Gòn lại khiến người ta nhớ một nỗi nhớ không thể gọi thành tên. Sài Gòn tựa như một người phụ nữ kiêu sa nhưng hay hờn giỗi. Đẹp vẻ đẹp của văn minh và tráng lệ. Buồn cái buồn của nhớ cố hương. Phải chăng vì vậy mà những câu thơ viết về sài gòn luôn chan chứa nhiều cảm xúc buồn vui lẫn lộn?

Dưới đây là chùm thơ hay nhất viết về Sài Gòn của rất nhiều tác giả trẻ tuổi mà tôi đã sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau, hi vọng sẽ làm bạn đọc thích thú. Nào chúng ta hãy cùng hòa mình vào vần thơ để gặm nhấm những cái đẹp, cái nên thơ của thành phố mang tên Bác nhé!

Nội Dung Bài Viết

1. YÊU QUÁ SÀI GÒN ƠI

Tác giả: Trung Hưng

Mấy hôm nay Sài Gòn thật khác
Không nắng mưa như mọi bận em à
Mù sương giăng buồn thiu thỉu vườn hoa
Nhưng ngặt nỗi vẫn chan hoà cái nóng
Em hẳn biết đông Sài Gòn không lạnh lắm
Chỉ thoáng âm mu mây xám chợt về
Và con phố vẫn bộn bề tấp nập
Dù ban ngày hay đến tận đêm khuya
Sài Gòn nơi này đẹp đến nỗi say mê
Cái đẹp của bàn tay con người sáng tạo
Đêm Sài Gòn, đêm lung linh huyền ảo
Ánh điện rực trời, nhấp nháy khắp mọi nơi
Chẳng bao giờ Sài Gòn thấy nghỉ ngơi
Như sức trẻ luôn tràn trề nhựa sống
Người Sài Gòn những con người năng động
Hừng hực đầu tàu kéo cả nước đi lên
Đến với Sài Gòn sẽ thấy rất ngạc nhiên
So với tỉnh thành Sài Gòn chừng bé lắm
Nhưng vòng tay Sài Gòn luôn mở rộng
Chào đón mọi miền đến lập nghiệp an cư
Người Sài Gòn lòng nhân ái có dư
Gặp kẻ khó khăn chẳng ngần ngừ giúp đỡ
Dẫu có bị lừa cũng chỉ cười vỡ lỡ
Chẳng toan tính nhiều chẳng nghĩ chuyện hơn thua
Đất Sài Gòn thay đổi chỉ nắng mưa
Không có bốn mùa nên tính tình đơn giản
Đất Sài Gòn đêm tình nhân lãng mạn
Nên đến bây giờ vẫn yêu lắm nàng ơi
Sài Gòn muôn đời ngự trị trái tim tôi
Rừng rực dạt dào hôn Sài Gòn nóng bỏng
Vòng tay ôm chẳng bao giờ nới lỏng
Yêu quá Sài Gòn. Yêu chết mất đi thôi!

2. SÀI GÒN CỦA EM

Tác giả: Mai Trúc

Sài gòn của em chợt nắng
Chênh chao hồn vắng phố đông
Sài gòn nghiêng dòng thơ đắng
Trên vòm me đẫm hương nồng
Sài gòn của em vẫn thế
Chỉ người xa khuất tầm tay
Để bồi hồi vòm ngực trẻ
Lá xanh thổn thức tuổi cây
Sài gòn anh đi đi mãi
Phố mòn đợi mỏi chân quen
Ngoảnh nhìn chặng đường xa ngái
Thoảng câu thơ cũ êm đềm
Sài gòn chặng đường phía trước
Nao lòng kỉ niệm ngày xưa
Me còn xanh mơ nguyện ước
Sài gòn trời chợt đổ mưa.

3. MỘT THOÁNG SÀI GÒN

Tác giả: Thạch Thảo

Sài gòn chợt mưa chợt nắng
Sài gòn chợt lạ chợt quen
Sáng xanh trên vòm me thắm
Chiều mưa tí tách triền miên
Sài gòn chợt quên chợt nhớ
Sài gòn chợt khóc chợt cười
Sáng mây vắt ngang đầu phố
Chiều hoàng hôn tím giăng đầy
Sài gòn đâu mùa đổ lá
Chỉ thấy bụi nắng đỏ lừ
Sài gòn dòng xe hối hả
Mỏi mòn tìm chút hơi thu
Sài gòn có em chợt mát
Trưa nào gió thổi qua lòng
Sài gòn có anh bát ngát
Nghiêng vần thơ biếc dòng sông.

4. SÀI GÒN HÔM NAY

Tác giả: Hải Yến

Sài gòn ơi ! Tự hào hát khúc ca
Yêu thành phố trẻ và yêu cuộc sống
Sài gòn của những con người năng động
Chung sức dựng xây thành phố đẹp giàu
Tám triệu người thành phố nắm tay nhau
Đưa Sài gòn lên một tầm cao mới
Ngắm những công trình, lòng người phấn khởi
Đường hầm Thủ Thiêm kết nối đông tây
Trục bắc nam – những đại lộ mới xây
Thênh thang phố xá, cây rì rào trong gió
Nhiêu Lộc- Thị Nghè uốn lượn quanh thành phố
Dòng sông xanh in bóng tháp hoa sen
Biết bao nhiêu đô thị mới mọc lên
Những cây cầu nối nhịp về thành phố
Vòng tay Sài gòn yêu thương rộng mở
Thành phố của hoa và nắng rạng ngời.

5. TRẦM TƯ

Tác giả: Batbinh Ho

Giữa nhộn nhịp sao hồn quạnh vắng ?
Nhấp cà phê nghe đắng bờ môi
Hỡi người có nhớ về tôi
Dấu iu kỉ niệm xa xôi phương nào ?!
Sài Gòn phố ồn ào náo nhiệt
Phiến tỳnh xưa biền biệt sơn khê
Nửa đời hoang hoải u mê
Giờ phơi chữ mộng tái tê riêng mình !
Bóng khắc khoải chờ hình trở lại
Cõi lòng thêm quằn quại cuồng si
Phải chi đừng nói từ ly
Trái tim đâu vỡ rèm mi đâu sầu
Uống cạn hết nát nhầu trong cốc
Hất niềm đau lăn lốc vào thơ
Một mình bấu nỗi bơ vơ
Trầm tư mắt thả ngẩn ngơ ra đường.

6. SÀI GÒN VÀ NỖI NHỚ

Tác giả: Sinh Hoàng
Tạm biệt Sài Gòn ta vào miền cát nắng
Nỗi nhớ em mỗi bước mãi giăng hàng
Nhớ Sài Gòn cơn mưa chiều bất chợt
Bay bay qua đẫm ướt áo em xanh

Nhớ Sài Gòn nhớ đôi mắt long lanh
Chợt nhìn anh thẹn thùng em khẽ nói
Anh anh ơi đường đời muôn vạn lối !
Đừng bao giờ anh nhé nói xa nhau

Nhớ Sài Gòn lá me bay trên đầu
Đậu trên tóc em lung linh trong nắng
Anh yêu em, yêu em nhiều lắm
Nắng Sài Gòn sóng sánh giọt yêu thương

Sài Gòn ơi! Tạm biệt nhé lên đường
Đời sương gió trót vương thân lữ thứ
Nhớ Sài Gòn dẫu ngày mai, quá khứ
Sài Gòn và em nỗi nhớ muôn đời.

7. SÀI GÒN TRONG NỖI NHỚ

Tác giả: Phạm Văn
Sài Gòn chợt nắng chợt mưa
Gió đung đưa rớt câu thơ giữa hè
Tuổi đời thổn thức lắng nghe
Tiếng thời gian bước mà se sắt lòng

Sài Gòn thả nỗi hoài mong
Ngóng người xa xứ sao không thấy về
Sài Gòn chìm đắm đêm hè
Từng con hẻm nhỏ đèn le lói buồn

Người đi có nhớ Sài Gòn
Quán hàng khuya lắc hãy còn đợi nhau
Sài Gòn có trước có sau
Người xưa có thấu không mau trở về

Sài Gòn chợt phố chợt quê
Câu thơ lục bát gieo về phương xa.

8. SÀI GÒN MƯA NẮNG

Thơ: Nguyễn Nhật
Sài Gòn vẫn hết mưa rồi lại nắng
Ghế công viên tựa ngắm lá vàng bay
Ngả nghiêng rơi để sợi nắng thêm gầy
Từng cánh mỏng chao xa chiều lộng gió

Trên phố cũ âm vang đều nhịp gõ
Đếm thời gian lẳng lặng bước chân quen
Xuống hoàng hôn lộng lẫy những hoa đèn
Nghe văng vẳng bản tình ca nức nở

Trong quán nhỏ nhạc buồn như gợi nhớ
Giữa Sài Gòn đứng ngắm giọt mưa rơi
Để sông mưa uốn lượn tận phương trời
Mang bóng dáng người yêu xa khuất mãi

Em rời bước bỏ Sài Gòn ở lại
Với những chiều hò hẹn thả tình bay
Thoảng mùi hương của mái tóc ai dài
Làm Hoa cỏ nép mình không dám ngẩng

Đêm thác loạn Sài Gòn sao trống vắng
Tiếng cười ai khúc khích dậy trời yêu
Thiếu người xưa nên góc phố tiêu điều
Cành phượng rũ đong đưa buồn héo hắt

Sài Gòn hỡi đến bao giờ gặp mặt
Kỷ niệm xưa len lén gọi hồn tôi
Nỗi khát khao như thúc giục bồi hồi
Để mưa nắng Sài Gòn luôn bất chợt !

9. KÝ ỨC SÀI GÒN

Tác giả: Đồng Thanh Huyền
Tôi trở về từ đô thị phồn hoa
Nơi bạn bè tôi tối ngày vội vã
Nơi người thân tôi miệt mài hối hả
Giữa dòng đời tất tả với mưu sinh.

Tôi trở về từ đô thị lung linh
Nơi cầu Ánh Sao nghiêng mình soi bóng
Nơi bến Nhà Rồng chúng con vẫn ngóng
Chờ đón Bác về thỏa nỗi chờ mong .

Tôi trở về từ nơi ấy biết chăng
Lũ bạn tôi cũng dăm thằng mươi đứa
Hối hả bon chen nỗi niềm chất chứa
Cơm áo gạo tiền mấy đứa thảnh thơi.

Tôi trở về từ nơi ấy xa xôi
Nơi cách quê tôi cả ngàn cây số
Vẫn thấy thân quen bởi tấm lòng rộng mở
Của những người luôn hớn hở với tình quê

Tôi trở về đem theo nỗi đam mê
Của lũ bạn vẫn hướng về quê cũ
Vội vã gặp nhau bao giờ thấy đủ
Chia tay rồi vẫn thủ thỉ nhớ không ?

Sài Gòn đẹp lắm phải không các bạn? Đó là thành phố phồn hoa diễm lệ với những đèn đường , những tòa nhà, những công trình kiến trúc đồ sộ…Nhưng có lẽ với riêng tôi, Sài Gòn lại mang một vẻ đẹp khác. Đó là những ly cà phê ướt át mưa. Là những cung đường quen thuộc với mùi ngô nướng, khoai nướng…và tiếng rao đêm bịn rịn người lữ khách. Sài Gòn trong tôi nó mộc mạc dễ gần. Nó kiêu kỳ khó hiểu nhưng rất đỗi thân thương. Hi vọng với chùm thơ viết về Sài Gòn trong đây sẽ làm bạn đọc cảm thấy tự hào hơn về thành phố cờ hoa đang ngày một phát triển như thế này. Để rồi từ đó chúng ta cùng cố gắng hòa mình cùng nhịp đập của thành phố yêu thương xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp các bạn nhé. Chúc các bạn bạn sức khỏe, tình yêu và hạnh phúc. Thân ái!

Thơ Hay - Tags: